Ở bài viết trước mình có viết rằng muốn được đối phương,cụ thể ở đây là công ty Nhật tôn trọng mình thì đôi bên phải thấu hiểu và nỗ lực vì nhau,đó là mối quan hệ win-win đôi bên cùng có lợi. Hôm nay mình muốn bổ sung thêm một điều nữa mà có lẽ ít bạn để ý tới. Đó là 思いやり-có nghĩa quen thuộc là "quan tâm,chu đáo",nhưng trong bài này mình muốn dùng nó theo nghĩa "hành động có trách nhiệm" .Omoiyari là tính cách mà người Nhật rất coi trọng và dựa vào đó để chọn nhân viên,bạn đời thay vì dựa vào sự thông minh,tài giỏi.
Đôi khi nó chỉ là vài hành động cúi chào, cảm ơn,xin lỗi,tặng quà,viết thiệp,hay rót nước,...Nói tới đây chắc nhiều bạn nghĩ rằng mình thừa khả năng thuần thục mấy việc đấy rồi đúng không.Tuy nhiên,đó mới chỉ là những hành động hết sức cơ bản ,chỉ cần để tâm chút là làm được,còn khi liên quan tới công việc,lợi ích và trách nhiệm thì chúng ta thường có xu hướng nghĩ cho bản thân và làm tùy hứng nhiều hơn là nghĩ cho người khác,cho công ty. Để học được tính cách Omoiyari này của người Nhật chắc hẳn không phải một sớm một chiều mà nó đòi hỏi sự rèn giũa trong khoảng thời gian dài .Đạt được điều này thì bất kể đối phương là ai ,quốc gia nào thì họ cũng đều trân trọng và muốn hợp tác lâu dài với bạn.
Người Nhật luôn hơn chúng ta ở khả năng làm việc nhóm,đó là nhờ tính cách luôn nghĩ cho đối phương,có trách nhiệm trong việc mình làm . Và kết quả đạt được của cả nhóm bao giờ cũng hơn cá nhân đúng không nào ! 三人寄れば文殊の知恵(sanninyoreba monju no chie) - Một cây làm chẳng nên non,ba cây chụm lại nên hòn núi cao. Yếu tố tạo nên sự thành công của nhóm không chỉ nằm ở năng lực của cá nhân,mà còn cần sự hợp tác có trách nhiệm,biết nghĩ cho người khác.
Câu chuyện khiến mình nghĩ đến điều này là do có một bác người Nhật bên nghiệp đoàn quản lí TTS chia sẻ :
" Mọi người nên chú ý nhé ! Tình hình dịch covid này tôi tưởng là trong năm nay không có máy bay về Việt Nam , vậy mà đùng cái hôm nay TTS tôi đang quản lí nói họ sẽ về nước !Tôi nhận được thông báo này 3 ngày sau khi TTS đó nhận tin được phép mua vé sau khi đã gửi mail cho đại sứ quán từ 5 tháng trước .TTS đó thì không có bệnh,cũng không có lí do đặc biệt gì nhưng vẫn được lên chuyến bay cứu trợ. Một người làm được thì những người sau cũng rủ nhau gửi tin cho đại sứ quán và hôm qua tới giờ tôi liên tục nhận được tin "Tôi cũng về nước " !
Thật sự quá bất ngờ với tôi ! Điều này khiến không chỉ công ty tiếp nhận khốn đốn mà bản thân nghiệp đoàn còn phải trách nhiệm cho tới khi các bạn ấy về nước !"
Nghe tới đây,bản thân mình là người đứng giữa nên hơn ai hết mình hiểu được tâm trạng của cả đôi bên, các bạn Viêt Nam sẵn sàng bỏ ra khoảng 45man (90 triệu đồng) để lên được chiếc máy bay về nước kèm phí cách li,... thì cũng hiểu các bạn mong mỏi về với quê hương như thế nào. Nhưng,hãy thử đặt mình vào vị trị của nghiệp đoàn và công ty tiếp nhận khi nghe tin này, họ làm sao xoay sở kịp và hơn hết các bạn ấy ra về để lại rất nhiều trách nhiệm cho những người luôn giúp đỡ mình. Ở đây mình không đổ lỗi cho ai nhưng mình muốn các bạn ấy trước khi làm gì cũng nên chủ động báo cáo, có trách nhiệm với những việc mình đã nhận làm. Luôn đặt mình vào vị trí của người khác để thấu hiểu và cư xử sao cho đôi bên cùng có lợi,như vậy mối quan hệ mới dài lâu.
Sau này về nước rồi thứ bạn nhận về nếu không phải là vài tỉ đúc túi như môi giới thường nói,thì chí ít bạn cũng đã trưởng thành về mặt cảm xúc,trở thành người có sống trách nhiệm và đáng tin cậy với người thương,gia đình và xã hội sau 3 năm sinh sống và làm việc tại Nhật Bản.
Chúc các bạn không ngừng tìm ra điều đáng học hỏi tại Nhật Bản,nó không chỉ là tay nghề kĩ thuật,năng lực tiếng Nhật,kiếm thật nhiều tiền mà nó còn là những điểm tốt trong tính cách con người,văn hóa và xã hội Nhật Bản. Hãy luôn nghĩ rằng không phải ai cũng có cơ hội sang đất nước phát triển nhất nhì thế giới như mình để tận dụng thời gian đó một cách có ý nghĩa và trọn vẹn hơn các bạn nhé !
Comments